Bạn đang xem bài viết Tình yêu như một ly trà, đúng vị đủ hoàn cảnh mới là trà ngon được Vinabooks.vn tổng hợp sưu tầm từ trang Reader.com.vn các bạn hãy truy cập trang để mua sách ủng hộ đội ngũ có thêm kinh phí ra những bài viết hay hơn nhé.
Trà càng đậm vị lại cứ ngỡ là trà ngon, nhưng hóa ra lại không phải. Đúng vị đủ hoàn cảnh mới là trà ngon. Tình yêu cũng vậy, đúng thời điểm mới là bến bờ.
Yêu là gì? Yêu là có lúc phải biết từ bỏ! Bạn không thể bắt đầu chương mới của cuộc đời nếu bạn cứ tiếp tục đọc chương trước. Một khi đã yêu, bạn không chỉ học cách yêu mà còn học cả cách từ bỏ, chấp nhận và buông tay.
***
Tuổi 25, tôi vô cùng tự tin bước ra ngoài cuộc sống với những hoài bão lớn lao. “Từng cho rằng, bản thân vốn rất mạnh mẽ, kiên cường; từng nghĩ, mình có khả năng làm chủ lý trí trong mọi loại tình huống có thể xảy ra; tình yêu sẽ tới khi mình thực sự thành công trong sự nghiệp”. Nhưng, tôi đã nhầm.
Tôi đã bị chông chênh trong chính dòng chảy của cảm xúc. Trái tim đã bất chợt đập chậm lại một nhịp, vô tình lãng quên đi những điều từng là tuyên ngôn sống của bản thân.
“Anh”! Một chàng trai hết sức đơn giản, chân thành trong tính cách. Nhưng lại bỏ một ánh mắt bối rối chạm vào tâm trí tôi. Và rồi tình yêu bỗng chốc nảy nở từ giây phút đó.
Tình đầu vốn đẹp đẽ như những giọt sương sớm mai trong trẻo đang lưu trên những chiếc lá trà xanh non mơn mởn. Tôi đã được sống trong sự quan tâm và chăm sóc tỉ mỉ của anh. Mặc định với tất cả đây là “vị trà hạnh phúc” của riêng mình.
Trên thế giới này, thứ dễ thay đổi nhất có lẽ là lòng người. Anh đã đổi thay trong khi tôi không hề nhận ra. Có ai đó đã từng nói: “Cứ ngỡ là cố nhân nhưng hóa ra chỉ là người dưng”. Anh rời đi. Mang theo hết tất cả những điều tốt đẹp, thứ duy nhất anh để lại, đó là sự thất vọng tột độ:
“Người con gái đó tốt hơn em”! Hóa ra, chỉ vì “điều kiện gia thế” mà anh lỡ phủi tay buông bỏ cả một tình yêu chân thành.
Thanh xuân ba năm, thực ra cũng không hơn một tách trà là mấy. Trà càng đậm vị lại cứ ngỡ là trà ngon, nhưng hóa ra lại không phải. Đúng vị đủ hoàn cảnh mới là trà ngon. Tình yêu cũng vậy, đúng thời điểm mới là bến bờ. Chúng tôi vì một tiếng lòng bối rối để rồi cần nhau. Nhưng ba năm sau, anh lại cần nhiều hơn những gì mà tôi có.
Tình yêu cũng giống như uống trà vậy, thấy nó đậm đà thì nên uống. Còn nhạt rồi cố uống thì đâu phải gọi là trà, nó chỉ là dạng trà không phải trà, mà nước lọc cũng không phải. Tốt nhất là nên đổ chén trà nhạt nhòa ấy đi, rồi pha lại ấm trà mới. Trong tình yêu nếu nó nhạt nhòa rồi bạn vẫn níu giữ thì chắc chắn sẽ càng thấy bi thương.
Mặt trời lặn, mặt trời lại mọc, buồn thì một ngày cũng trôi qua, vui thì một ngày cũng trôi qua cho nên đừng để tâm vào những chuyện quá vụn vặt, nhỏ nhoi. Hãy để tâm được thoải mái thì thân thể mới thoải mái.
Tôi khẽ mỉm cười. Đổ bỏ đi tách trà cũ với đoạn ký ức xưa. Lựa cho mình một hương vị trà mới mẻ. Nhân sinh này vốn không đơn giản nhưng cũng không cần quá hoàn hảo hay hoa mỹ, vỗn dĩ bạn chỉ có một cuộc đời để sống mà thôi!
- Review Sách ”Hiểu Về Trái Tim” Sống Trong Hạnh Phúc & Yêu Thương
- Review Mắt Biếc Nguyễn Nhật Ánh – Yêu và chẳng được yêu!
- Review sách: Ngày Hôm Nay Mang Tên Hạnh Phúc
Theo Kim Bạch / Blogradio.vn
Nguồn: https://www.reader.com.vn/tinh-yeu-nhu-mot-ly-tra-dung-vi-du-hoan-canh-moi-la-tra-ngon-a90.html