Bạn đang xem bài viết Những trích dẫn cảm động nhất trong sách Hãy chăm sóc mẹ được Vinabooks.vn tổng hợp sưu tầm từ trang Reader.com.vn các bạn hãy truy cập trang để mua sách ủng hộ đội ngũ có thêm kinh phí ra những bài viết hay hơn nhé.
“Hãy chăm sóc mẹ” kể về bà Park So Nyo – 69 tuổi, trong một lần cùng chồng đến nhà con trai để tổ chức sinh nhật trên thành phố, bà đã đi lạc ở ga tàu điện ngầm. Khi hay tin mẹ đi lạc thì chồng cùng các con của bà đã đi tìm mẹ đến quên đi ngày tháng. Trên con đường đi tìm mẹ ấy tác giả đã vẽ ra một bức tranh, mỗi đứa con đều mang theo dòng ký ức dẫn người đọc đến những cung bậc cảm xúc khác nhau. Khác với tâm trạng của chồng và những đứa con, người mẹ lại bình thản, nhẹ nhàng. Cuốn sách đã lấy đi nước mắt của rất nhiều độc giả, nó tạo nên một tiếng vang lớn, khiến nhiều đọc xong tác phẩm phải suy ngẫm lại về gia đình, về cuộc đời.
Những trích dẫn hay nhất trong sách Hãy chăm sóc mẹ sẽ giúp bạn đọc có rất nhiều cảm xúc về cuốn sách cũng như về gia đình của chính bạn!
- Có những khoảnh khắc người ta thường suy ngẫm lại sau khi có việc gì xảy ra, nhất là sau khi có chuyện không may xảy ra. Khoảnh khắc mà người đó nghĩ: Lẽ ra mình không nên làm vậy.
- Mọi điều đều có một thời điểm thích hợp để nói ra. Suốt cả cuộc đời mình, có khi bố đã không nói với mẹ con, có khi để tuột mất thời cơ, có khi lại đinh ninh là mẹ con đã hiểu rồi. Giờ đây bố cảm thấy có thể nói ra mọi điều, nhưng lại chẳng có ai nghe cả.
- Nếu giữa chúng ta không có biển ngăn cách sẽ không có lời ly biệt đớn đau… Tôi hy vọng một ngày nào đó người sẽ không rời xa tôi.
- Sao con có thể sống nổi mà không tin con người chứ? Trên thế gian này chắc chắn người tốt nhiều hơn kẻ xấu rất nhiều. Đó là đạo lý.
- Trong suốt năm mươi năm qua kể từ lần đầu gặp nhau khi ông mới hai mươi tuổi, câu nói “Ông đi chậm một chút” là câu mà ông nghe nhiều nhất từ vợ mình. Sao ông không đi chậm lại khi mà suốt đời vợ ông luôn bảo ông đi chậm lại một chút cơ chứ? Ông có thể dừng lại đợi vợ mình, nhưng ông chưa bao giờ sải bước đi bên cạnh chuyện trò với bà như bà muốn, chưa bao giờ, dù chỉ một lần.
- Mẹ còn nhớ lần đầu khi đi đôi dép vào chân con, mẹ đã rất phấn khích. Khi con chập chững bước về phía mẹ, mẹ đã cười sung sướng mãi không thôi, dù có ai chất đầy ngọc ngà châu báu trước mặt thì mẹ cũng không thể cười giòn được như lúc ấy.
- Mọi việc trên thế gian đều có thể dự đoán được nếu ta suy nghĩ thật sâu sắc về chúng. Ngay cả những việc ta gọi là khác thường, nếu suy nghĩ thấu đáo thì chúng cũng chỉ là những việc đương nhiên xảy ra. Thường thường do ta không suy nghĩ nên mới gặp những chuyện ngoài ý muốn.
- Để kiếm tiền, mẹ đã làm đủ nghề, từ nuôi tằm, ủ mạch nha cho đến giúp làm đậu phụ. Nhưng cách tốt nhất để có tiền là không tiêu tiền, vì thế mẹ rất tiết kiệm. Đôi khi mẹ còn bán cả cây đèn cũ, viên đá kỹ cù, cả chum vại cũ… cho những người mua đồ cũ từ nơi khác đến. Họ muốn mua những thứ đồ cũ của mẹ đang dùng và mặc dù chẳng thấy mấy thứ đó có gì ghê gớm, mẹ vẫn đội giá lên rồi mặc cả như một người bán hàng thực sự. Lúc đầu có vẻ như mẹ bị lấn lướt nhưng về sau mẹ luôn giữ thế chủ động. Mẹ sẽ lẳng lặng lắng nghe yêu cầu của người mua rồi nói “Thế thì chỉ cần đưa bằng này tiền thôi”. Khi đó họ sẽ chế nhạo “Ai mà đi bỏ từng đó tiền để mua cái thứ vô dụng ấy chứ?” Mẹ bèn vặn lại “Thế thì ông đi đông đi đòi mua thứ này làm gì?” Nói rồi mẹ cầm món đồ lên vờ như không muốn bán. Những người mua đồ cũ lẩm bẩm bảo mẹ buôn bán rắn thế, nhưng rồi cũng đành trả tiền theo giá mẹ yêu cầu.
- Nếu ai đó hỏi rằng con gái mẹ làm gì… mẹ con sẽ nói rằng con là nhà văn. Mẹ con còn mang cả quyển sách con viết nhờ một cô ở Ngôi nhà Hy vọng của trẻ mồ côi đọc cho nghe đấy. Con viết gì mẹ con đều biết hết. Cô gái đọc sách cho mẹ con kể rằng, mỗi khi được nghe đọc sách, khuôn mặt mẹ con lại rạng rỡ hẳn lên, còn cười nữa. Vì vậy, cho dù có việc gì đi nữa, con cũng phải viết tiếp cho thật hay vào con nhé! Mọi điều đềucó một thời điểm thích hợp để nói ra… Suốt cả cuộc đời mình có khi bố đã không nói với mẹ con, có khi để tuột mất thời cơ, có khi lại đinh ninh mẹ con đã hiểu rồi. Giờ đây bố cảm thấy mfinh đã có thể nói ra mọi điều nhưng lại không có ai nghe cả. Chi –hon à?
- Chị…Chị có nghĩ chúng ta sẽ lại được ở bên mẹ dù chỉ một ngày thôi không? Chị có nghĩ em sẽ lại có thời gian để hiểu mẹ nữa không, để lắng nghe những câu chuyện của mẹ, để an ủi ước mơ xưa mẹ đã chôn vùi ở đâu đó trong dòng thời gian? Không cần một ngày, chỉ cần cho em vài giờ đồng hồ thôi cũng được, em sẽ nói với mẹ rằng em yêu tất cả những gì mẹ đã làm, em yêu người mẹ đã hoàn thành được tất cả những công việc đó, em yêu cuộc sống của mẹ, một cuộc sống mà không còn ai nhớ nữa. Rằng em tôn thờ mẹ.
- Chị… Em đã muốn vục mặt vào cái hố em đào để trồng cây hồng. Em không thể sống giống như mẹ, vậy thì có lẽ nào mẹ lại muốn sống như thế? Sao em chưa một lần nghĩ được như vậy khi mẹ còn ở bên chúng ta? Là con gái của mẹ mà em còn chẳng hay biết gì như thế thì chắc mẹ phải cảm thấy cô đơn biết chừng nào khi ở trước những người khác. Thật bất công khi mẹ đã phải hy sinh tất cả cho chúng ta nhưng chẳng có một ai hiểu được mẹ cả.
Khi đọc cuốn sách (của một tác giả xa lạ ở đâu đó trong thế giới ngoài kia), tôi không tránh khỏi cảm giác bóng dáng người mẹ của tôi thấp thoáng đâu đó (có lúc chồng lên hình ảnh người mẹ trong câu chuyện), thấy những góc khuất tâm hồn mình cũng ẩn hiện đâu đó giữa những trang sách. Hãy chăm sóc mẹ là một câu chuyện khơi gợi sự đồng cảm sâu xa và rộng lớn về những vẫn đề rất tương đồng giữa các quốc gia đang phát triển: gia đình, xung đột văn hóa, lạc lõng thế hệ và nỗi cô đơn của các bản thể không thể tìm được tiếng nói chung.
Cảm ơn bạn đọc đã luôn theo dõi và ủng hộ Reader!
Xem thêm:
- Những trích dẫn hay nhất trong sách văn học nước ngoài
- Những câu nói hay và ý nghĩa nhất về mẹ
- Những trích dẫn hay nhất trong sách văn học Việt Nam
Nguồn: https://www.reader.com.vn/nhung-trich-dan-cam-dong-nhat-trong-sach-hay-cham-soc-me-a578.html