Sau vỏ bọc hoàn hảo em cũng chỉ là một cô gái thôi

Sau vỏ bọc hoàn hảo em cũng chỉ là một cô gái thôi

Bạn đang xem bài viết Sau vỏ bọc hoàn hảo em cũng chỉ là một cô gái thôi được Vinabooks.vn tổng hợp sưu tầm từ trang Reader.com.vn các bạn hãy truy cập trang để mua sách ủng hộ đội ngũ có thêm kinh phí ra những bài viết hay hơn nhé.

Hôm nay là một ngày thứ Bảy cuối tuần thật đẹp, nắng vàng xuyên qua những tán cây xanh mát, gió hiu hiu, mây trắng trôi bồng bồng nhưng người buồn thì cảnh có đẹp đến mấy cũng rất buồn, mọi thứ đều nhuốm sắc màu u buồn của tâm trạng…

  • 5 bài học đắt giá từ cuốn sách “Trở về nơi hoang dã”
  • 5 bài học đắt giá nhất từ cuốn sách “Cởi trói linh hồn”
  • 7 thói quen nên rèn luyện từ sách 7 thói quen của bạn trẻ thành đạt

Sau vỏ bọc hoàn hảo em cũng chỉ là một cô gái thôi

– Alo, chị có rảnh không?

– Ừm, hôm nay chị rảnh.

– Em đến nhà chị có được không?

– Chị vừa mới ngủ dậy, đến đi. Chị chờ.

Chỉ chờ có thế, em liền với chiếc áo khoác mỏng treo ở mắc và mặc vào. Phi xe tới nhà người chị mà em luôn tin tưởng, người mà lúc nào cũng làm em cảm thấy tâm trạng ổn hơn khi buồn.

Ding dong, tiếng chuông cửa vang lên, chị ấy nhanh chóng mở cửa cho em.

– Lâu rồi chị em mình chưa gặp và nói chuyện với nhau, cũng phải dạo này chị em mình đều bận hết mà nhỉ? Em dạo này sống ổn không?

Nghe đến câu nói này, trong lòng em dâng lên một thứ cảm xúc khó tả và không thể nào kìm chế nó được nữa rồi. Em khóc.

– Em sao thế? Vào trong rồi chúng ta cùng nói chuyện. Chờ chị chút để chị đi lấy nước cam cho em uống.

– Chị ơi, không cần phải lấy nước đâu, em chỉ cần chị bên cạnh em thôi.

Khi nhìn thấy em khóc, chị ấy đã lo lắng thấy rõ trên khuôn mặt nhỏ nhắn này. Chị ấy lúc nào cũng quan tâm đến em hết, em cũng cảm thấy được niềm vui nho nhỏ khi bên cạnh mình có một người lúc nào cũng lo lắng cho mình kể cả cuộc sống này có đen tối đến đâu.

– Chị cho em mượn bờ vai để tựa vào ít phút nhé!

Chị ấy ngồi xuống bên cạnh em và để em tựa vào vai mình. Chị ấy biết em đang rất mệt mỏi rồi, chị ấy biết em đã phải mang rất nhiều vỏ bọc lên người mình đến nỗi nó khó có thể nào mang thêm vỏ bọc khác nữa. Chị ấy xoa đầu em, im lặng nhìn ngắm cô gái bé nhỏ bên cạnh đang dựa vào vai mình.

Lúc này, nhìn em như một nàng mèo con bị mưa dầm ướt sũng, thân thể cứ run lên từng hồi vì lạnh vậy. Nhìn mà thương vô cùng.

Chị ấy không cần nói những câu nói triết lý vô cảm và đầy sáo rỗng như những người khác ở ngoài kia, chị ấy chỉ im lặng và lắng nghe em. Chỉ vậy thôi cũng làm em nhẹ lòng hơn một chút rồi.

– “Những người hay cười, đôi khi chỉ là họ che dấu đi cuộc sống chứa đựng những nỗi buồn. Họ luôn cần người khác yêu thương.” Và em cũng vậy đó cô bé à. Em đã cố gắng rất nhiều rồi, hãy nghỉ ngơi một chút đi, nhé!

Em muốn ôm chị ấy thật chặt, muốn ôm chị ấy mãi thôi. Chị ấy tốt với em quá, mà em lại chưa giúp được gì nhiều cho chị ấy, làm phiền chị ấy mãi thôi.

– Em không làm phiền chị đâu, nếu có một cô bé dễ thương như em làm phiền thì cũng đáng mà nhỉ?

Em buồn khi thế giới này đầy rẫy những cám dỗ nhưng ở đâu đó vẫn có những người tốt như chị ấy, làm em vui hơn một chút, làm em đỡ buồn hơn một chút và cảm thấy mình vẫn còn may mắn.

Em mệt khi phải sống với vô vàn lớp vỏ bọc vững chắc bên ngoài, đi đâu cũng cười nói vui vẻ, em buồn nhưng em vẫn phải cười vì em khóc thì để cho ai xem đây? Em không muốn nhận sự thương hại của người khác, em không muốn người khác nói em là yếu đuối. Em không muốn như vậy chút nào.

Nhiều lúc em muốn gục ngã, nhiều lúc em chẳng muốn như con robot được lập trình sẵn nhưng đời chẳng cho em làm một con người mà em muốn, là được sống thật với mình. Đời là cú tát trời giáng cứ thế mà vả vào mặt em, để em nhận ra lòng người lạnh lẽo lắm, hãy sống như vậy để an toàn hơn, để ít gặp những mũi dao găm sau lưng hơn.

Em cứ ngỡ rằng lớp vỏ bọc bên ngoài của em rất hoàn hảo, hoàn hảo tới mức không ai nhận ra nhưng khi gặp chị ấy, chị ấy đã cho em biết rằng lớp vỏ bọc của em chẳng hoàn hảo như những gì em đã tưởng. Nó mong manh đến nỗi chỉ cần có một bàn tay chạm đúng chỗ, chạm đúng nỗi lòng tâm tư của em thì nó lập tức vỡ tan tành. Chỉ khi ở bên chị ấy, em mới được sống thật với chính cảm xúc của em, vui thì cười, buồn thì khóc. Không hề che dấu nó.

Nhiều lúc em muốn giũ bỏ lớp mặt nạ để sống thật với bản thân, được trở lại làm chính mình đã khó nay càng khó hơn bởi cuộc sống này rất phức tạp, càng trải qua nhiều khó khăn thì lúc đó ta mới chợt nhận ra “ông trời cho ta đất diễn thì dại gì mà ta lại không diễn”, nếu ta lại lương thiện, chất phác bấy nhiêu thì ta càng dễ bị người khác lợi dụng mà thôi vì “nước trong quá thì không ai chơi”.

Em vốn dĩ chẳng muốn đeo mặt nạ xấu xí đó cho mình, sống với nó mệt mỏi lắm chứ, lúc buồn nhưng không được buồn mà luôn khi nào cũng phải cười thật tươi, không được sống thật với cảm xúc của mình thật sự là khó chịu. Vì sao ta không làm được thế vì đời bắt em phải thế.

Sau những vỏ bọc hoàn hảo ấy, em cũng chỉ là một cô gái mà thôi. Em đã mạnh mẽ bấy lâu nay rồi. Hãy nghỉ ngơi một chút để lấy sức chiến đấu với những thử thách ngoài kia đang chờ đợi em ở phía trước.

Đôi khi khóc không phải là yếu đuối đâu, hãy khóc khi em muốn, hãy khóc để giải tỏa nỗi lòng làm tâm hồn cảm thấy dễ chịu hơn, em nhé!

Viết bởi Cẩm Tú

Nguồn: https://www.reader.com.vn/sau-vo-boc-hoan-hao-em-cung-chi-la-mot-co-gai-thoi-a247.html

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *