Nỗi buồn của người trưởng thành

Nỗi buồn của người trưởng thành

Bạn đang xem bài viết Nỗi buồn của người trưởng thành được Vinabooks.vn tổng hợp sưu tầm từ trang Reader.com.vn các bạn hãy truy cập trang để mua sách ủng hộ đội ngũ có thêm kinh phí ra những bài viết hay hơn nhé.

Vào lúc chật vật nhất, tôi luôn nghĩ rằng những phiền não của tuổi trẻ chẳng qua cũng chỉ là vài ba bài thử nghiệm xem độ kiên trì của chúng ta mà thôi. Đó là bài học chúng ta bắt buộc phải tự học lấy, chi bằng hiện tại nhẫn nại một chút, tương lai sau này sẽ dễ chịu hơn rất nhiều.

  • Những điều nên trải nghiệm khi còn trẻ
  • Sau vỏ bọc hoàn hảo em cũng chỉ là một cô gái thôi
  • Là do em đã quá coi thường sự thay đổi của thời gian

Nỗi buồn của người trưởng thành

*Nỗi buồn của người trưởng thành

Có một lần đi trên đường, tôi bắt gặp cảnh tượng cô gái sau khi nghe điện thoại xong đột nhiên cúi mặt khóc nức nở, mặc cho người qua kẻ lại không ngớt. Cô căn bản không chú ý đến mọi người xung quanh cứ như thế ngồi bệt xuống vệ đường. Tôi không biết cô gái ấy đã trải qua chuyện tồi tệ như thế nào nhưng chắc hẳn cô ấy đã kìm nén rất lâu mới có thể thoải mái ngồi khóc ở chốn đông người. Chỉ đến khi có chàng trai bước đến đưa giấy hỏi thăm cô gái thì cô ấy mới bắt đầu từ chối và che mặt chạy thật nhanh về phía trước. Vào thời khắc tồi tệ nhất của cuộc sống, khi trong bộ dạng thê thảm cô ấy không muốn ai trông thấy.

Tôi tin là không chỉ có cô gái ấy mà trong chúng ta cũng đã từng có những khoảnh khắc muốn trút hết sự đau khổ trong lòng ra bên ngoài. Cũng có những nỗi buồn, chúng ta không chia sẻ với bất cứ ai nhưng khi “sự chịu đựng” đã tích tụ quá đủ nó bỗng tan vỡ lúc nào không hay.

Cuộc sống trước nay không hề nhân từ, đặc biệt là đối vời người trưởng thành. Có thể hôm nay ông trời mang đến cho bạn một ngày đen tối nhưng chưa chắc ngày mai ánh mắt trời xuất hiện. Nỗi đau dai dẳng mà bạn phải trải qua hiện tại chỉ là một phần trong cuộc sống, tất cả chỉ mới là bắt đầu.

Vào lúc chật vật nhất, tôi luôn nghĩ rằng những phiền não của tuổi trẻ chẳng qua cũng chỉ là vài ba bài thử nghiệm xem độ kiên trì của chúng ta mà thôi. Đó là bài học chúng ta bắt buộc phải tự học lấy, chi bằng hiện tại nhẫn nại một chút, tương lai sau này sẽ dễ chịu hơn rất nhiều.

Thật ra, chúng ta đều sợ phải trưởng thành, sợ phải một mình đối diện với mọi thứ. Ai cũng hy vọng khi khó khăn xảy ra có người sẽ thay chúng ta gánh vác. Đáng tiếc, ai rồi cũng phải tự giải quyết nó dù muốn hay không. Khó khăn thôi mà, không có gì to tát. Hy vọng bạn có thể đón nhận nó.

“Con người sẽ có ba lần trưởng thành. Lần đầu tiên là khi phát hiện bản thân không phải là trung tâm của vũ trụ; lần thứ hai là khi phát hiện dù có nỗ lực đến thế nào đi chăng nữa, thì vẫn có một số chuyện khiến bản thân bất lực; lần thứ ba là khi biết có một số chuyện có thể là bản thân bất lực nhưng vẫn phải dốc sức đi giành lấy. – Sưu tầm”

“Cuộc đời này ngắn lắm…

Em đau khổ mãi làm gì?”

Có người, ngoài mặt thì có vẻ như không có gì nhưng bên trong không khác gì một đống đổ nát. Vui vẻ một cách gượng gạo chính là cách mà người trưởng thành vẫn hay che đậy cảm xúc của mình. Để rồi, mỗi ngày trôi qua chúng ta cứ giả vờ hạnh phúc, giả vờ là mình sống rất ổn. Chúng ta nghe được một bài hát, đọc được một bài viết, xem được một bộ phim bất chợt thấy hình ảnh của mình đâu đó không kiềm được lòng mà tan vỡ. Loại cảm xúc ấy phải chăng rất quen thuộc có đúng không?

Em phải tập lãng quên đi nỗi buồn của mình, tập sống những ngày chỉ có áp lực và áp lực… Có những đêm trằn trọc không thể ngủ vì đống bài tập mãi vẫn chưa có dấu hiệu vơi đi, công việc vẫn chưa đi đến đâu, bản thân đứng giữa một mớ hỗn loạn. Trưởng thành rồi, cuộc sống không ngừng bắt chúng ta phải mạnh mẽ, phải cô đơn và làm bạn cùng nó.

Em cho rằng trưởng thành là rất mệt mỏi đi đến bất cứ nơi nào em cũng không tìm kiếm được bình yên. Em luôn nghĩ rằng chỉ cần bản thân cố gắng sẽ đạt được hạnh phúc vậy mà kết quả lại đắng cay thế này. Em chỉ mới bước đi được nửa chặng đường nhưng xung quanh chỉ toàn là đau khổ, em chán ghét thực tại. Mọi người đều trông có vẻ rất hạnh phúc chỉ có mỗi em là đau khổ. Nhưng em à, mỗi ngóc ngách trong thành phố này đều có những người làm việc không biết mệt mỏi là gì. Ai cũng có nỗi buồn của riêng mình, chỉ có điều người biết vui vẻ cảm nhận nó còn kẻ thì không.

Hãy thử tưởng tượng một chút, dáng vẻ của em khi thành công trông sẽ tuyệt vời thế nào đây? Cho nên em nhất định không được từ bỏ, trước khi mọi thứ tốt đẹp đến phải trải qua những tháng ngày không mấy vui vẻ cũng có làm sao. Vui vẻ đón nhận mọi thứ, dùng ánh nhìn tích cực đón nhận mọi thứ.

“Có nhiều người luôn than thở về cuộc sống của mình, về những tổn thương mà mình đang chịu đựng. Họ không biết rằng dù họ hạnh phúc hay đau khổ thì thế giới bên ngoài vẫn tươi đẹp, thời gian vẫn cứ trôi và ngày cuối cùng vẫn đang đếm ngược. Vậy thay vì ca thán, sao ta không nở một nụ cười thật tươi để đợi những niềm vui đang chờ gõ cửa. – Du Phong”

Nếu cuộc sống không yêu thương em, vậy thì em hãy yêu thương chính mình.

Tác giả: Dương Hạnh

Nguồn: https://www.reader.com.vn/noi-buon-cua-nguoi-truong-thanh-a434.html

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *