Bạn đang xem bài viết Đôi khi chữ một đời cũng có thời hạn được Vinabooks.vn tổng hợp sưu tầm từ trang Reader.com.vn các bạn hãy truy cập trang để mua sách ủng hộ đội ngũ có thêm kinh phí ra những bài viết hay hơn nhé.
Sau chia tay, chúng ta rồi sẽ lại yêu nhưng không phải là yêu nhau mà là yêu cuộc sống, yêu chính bản thân mình. Kết thúc chính là kết thúc, ngồi dậy lấy lại tinh thần, mai lại bận rộn kiếm tiền. Hy vọng dù bị tình yêu phụ bạc, bạn cũng không bỏ rơi chính mình!
- Tình yêu càng đơn giản càng hạnh phúc
- Những dòng tản văn hay về trưởng thành
- Những kinh nghiệm cuộc sống biết càng sớm càng tốt
*Đôi khi chữ một đời cũng có thời hạn
Chúng mình chứng kiến đoạn tình cảm dần dần bị tan vỡ nhưng lại không có cách nào níu giữ.
Chúng mình không còn khao khát muốn kể cho nhau nghe những câu chuyện đời thường nữa.
Chúng mình dần mờ nhạt khi bên cạnh nhau, tin nhắn dần thưa thớt, các cuộc gọi vậy.
Và rồi chúng mình chia tay…
Nụ cười giòn tan của chúng mình khiến cho cả con phố đã im lìm trong giấc ngủ bỗng huyên náo đến lạ kì. Anh đèo em đi khắp các ngõ ngách trong thành phố này, một cái ôm phía sau trở nên ấm áp hơn bao giờ hết. Chúng mình yêu nhau bình dị lắm, không khoe khoang, không nói lời mật ngọt và cách chúng mình kết thúc cũng vậy.
Lúc ấy cứ ngu ngốc nghĩ rằng chia tay nhất định sẽ có ngày gặp lại, đáng tiếc rằng chúng mình có cố tình muốn gặp gỡ nhau như thế nào cũng không thể toại nguyện. Cuối cùng, chỉ là một tiếng thở dài, anh không muốn nhắc lại, em lại chẳng thể quên đi.
Chỉ ai thật sự yêu đương một cách nồng nhiệt mới có thể cảm nhận được cảm giác khi chia tay nó đau đớn như thế nào. Cơn đau ấy dai dẳng không bất cứ liều thuốc nào có thể chữa lành ngay lập tức, những ngày ấy giống như ăn cơm chan nước mắt. Nhiều lúc chẳng thiết tha ăn uống gì, ngồi ngẩn ngơ hết nghĩ về cảnh hai đứa ở bên cạnh nhau rồi lại muốn gọi điện đòi quay lại.
Không còn những câu chuyện vụn vặt bên lề cuộc sống, những cuộc hẹn bất ngờ, những cái ôm thật chặt hay những nụ hôn… Tất cả đều được hai từ “quá khứ” chôn vùi, đã cùng nhau đi khắp cái thành phố khi trong người không có nổi năm nghìn trong túi. Vậy mà giờ khi mọi thứ ổn định lại nhanh chóng rời bỏ nhau.
Cách chúng mình rời xa nhau nhanh như một cái chớp mắt, khi anh nhìn về phía em. Em cứ nghĩ là “một đời” sau này khi chia tay em mới phát hiện, đôi khi chữ một đời ấy cũng có thời hạn, đặc biệt là trong chuyện tình yêu.
Tình yêu mà, một khi đã muốn chia tay thì mọi lý do trên đời này dù bất hợp lý như thế nào cũng phải chấp nhận.
*Thất tình đáng sợ như thế nào?
Anh không nhớ là mình đã lưu bao nhiêu tin nhắn nháp vào hộp thư, anh không ngừng viết hết nỗi nhớ của mình sau đó không có can đảm để gửi. Anh hỗn loạn, anh đau đớn, anh muốn quay lại với em là tất cả những dòng suy nghĩ trong đầu anh lúc ấy.
Trước đây, anh từng nghĩ hai người chia tay là một câu chuyện kinh thiên động địa. Phải gom đủ bao nhiêu thất vọng đối phương mới có thể mở miệng nói câu đau lòng như thế. Nhưng chuyện tình cảm của mình thì khác, em nói em kiên trì không nổi, em không thể chịu đựng mỗi một giây phút sự quan tâm của anh chỉ là nhãn dán, tin nhắn hay cuộc gọi.
Mỗi ngày trôi qua đối với anh đều là sự dày vò, anh chán ghét mọi thứ. Một tháng trời, ngày nào anh cũng uống, uống đến say không biết gì rồi chìm vào giấc ngủ. Anh chạy trốn tất cả mọi thứ, anh như thằng bợm rượu uống và uống. Vượt qua cơn đau của thất tình đâu có dễ dàng như sách vở thường nói, ngày em nói chia tay anh cảm tưởng như mình đang rơi tự do từ tầng chín tòa nhà xuống đất. Mọi thứ đều tan vỡ từ từ, cơn đau dai dẳng đeo bám anh từ ngày này sang tháng nọ.
Thất tình có thể náo loạn đủ kiểu, khóc một ngày trời không ngừng, ngủ lại ở quán rượu, ăn uống đến phát phì. Đúng vậy, lúc đó anh nghĩ chỉ cần quên đi em thì anh tình nguyện làm bất cứ việc gì, kể cả những việc không giống người bình thường. Anh giống như mất đi lý trí, không làm gì ra hồn.
Anh nhớ em đến phát điên, anh từng vào lại facebook em không ít lần, thấy em đã ở bên cạnh một người khác. Anh khóc không thành tiếng, anh giận em lắm. Từng ấy thời gian chúng ta cùng khóc, cùng cười, cùng cố gắng nhưng cuối cùng lại không thể thắng nổi khoảng cách.
Sau 2 năm yêu xa, anh học được cách phải mạnh mẽ, phải trưởng thành. Có lúc anh chẳng biết làm sao để vượt qua được, anh từng nghĩ mình quá khứ chẳng có quyền năng gì nhưng tự mình lại không thể buông bỏ. Anh cảm thấy mình thật mâu thuẫn, rồi anh chọn cách viết, làm việc, anh lao đầu vào công việc để quên đi em.
“Tiếc nuối nhất của thanh xuân không phải là để lỡ mất người tốt nhất, mà là vào thời điểm gặp được người tốt hơn thì bản thân đã quá vô tâm. – Sưu tầm”
Sau chia tay, chúng ta rồi sẽ lại yêu nhưng không phải là yêu nhau mà là yêu cuộc sống, yêu chính bản thân mình. Kết thúc chính là kết thúc, ngồi dậy lấy lại tinh thần, mai lại bận rộn kiếm tiền. Hy vọng dù bị tình yêu phụ bạc, bạn cũng không bỏ rơi chính mình!
Tác giả: Dương Hạnh
Nguồn: https://www.reader.com.vn/doi-khi-chu-mot-doi-cung-co-thoi-han-a436.html