Bạn đang xem bài viết Review sách: Ngày Hôm Nay Mang Tên Hạnh Phúc được Vinabooks.vn tổng hợp sưu tầm từ trang Reader.com.vn các bạn hãy truy cập trang để mua sách ủng hộ đội ngũ có thêm kinh phí ra những bài viết hay hơn nhé.
Trong xã hội hiện đại ngày nay, con người luôn phải ra sức cố gắng cho những mục tiêu, ước mơ, tương lai,… của bản thân, họ mong muốn rằng sau khi đạt được những thành quả này, mình sẽ có được một niềm hạnh phúc lớn đối với chính bản thân và cuộc sống. Nhưng buồn thay, sau khi có được những gì mình muốn, cảm giác hạnh phúc này của họ lại nhanh chóng lụi tàn và dần dần mất đi. Họ lại tiếp tục đặt mục tiêu mới, tiếp tục cố gắng, rồi vòng xoay này cứ lặp đi lặp lại và cảm giác hài lòng, thỏa mãn đấy cũng sẽ đến rồi đi trong tích tắc. Vậy hạnh phúc có thực sự khó tìm đến như vậy không? Câu trả lời là không, nó luôn tồn tại ở mỗi phút mỗi giây mà ta đang sống, chỉ là do ta mải mê tập trung vào những tham vọng, ngã tưởng của bản thân mà phớt lờ đi tất cả. Và hôm nay quyển sách Ngày Hôm Nay Mang Tên Hạnh Phúc này sẽ mang đến cho bạn những thái độ sống mà mỗi người cần sở hữu để có được hạnh phúc thật sự và sống một cuộc đời có ý nghĩa hơn.
- Đủ gió chong chóng sẽ quay, Đủ yêu thương hạnh phúc sẽ đong đầy…
- Top những cuốn sách hay giúp bạn tư duy và sống tích cực
- 5 cuốn sách hay về lối sống tối giản đọc để sống hạnh phúc hơn
Mua tại Tiki Mua tại Fahasa Mua tại Shopee
COI TRỌNG MỌI SỰ TỒN TẠI
Mình nghĩ đối với mỗi người chúng ta ai cũng đều mang trên mình những suy nghĩ về sự phân biệt nào đó, ví dụ: giữa con người và động vật, giữa người giàu và người nghèo, giữa con người và cây cỏ,…Cụ thể hơn là việc con người sẵn sàng ra tay hành hạ các loài thú cưng hay phá hoại môi trường vì những lợi ích cá nhân. Chung quy lại họ nghĩ rằng dù sao chúng cũng chỉ là những con vật, loài cây cỏ cũng không đáng là bao. Nhưng thật ra, mỗi loài động vật hay thực vật đều mang trong mình một sự sống, một linh hồn như con người chúng ta vậy. Sự phân biệt này vốn dĩ không nên xuất hiện.
Theo như giáo sư Stanley B. Prusiner, người đã đoạt giải Nobel Sinh lý học và Y khoa thì giữa sinh vật và vật vô sinh, vật vô cảm và hữu cảm không có ranh giới với nhau. Vô cảm hay hữu cảm chỉ là cách phân loại, phân biệt của loài người bởi giữa chúng vốn dĩ không hề có sự phân chia. Và tương tự như vậy, con người chỉ đang tự phân chia sang hèn, trên dưới, theo ý mình, còn về bản chất hoàn toàn không có sự khác biệt. Tất cả là do con người chúng ta tự sắp đặt nên. Theo tác giả, dù là vật vô cảm bị xem thường nhưng ta có thể chết dưới tay nó hoặc cũng có thể rút ra được bài học lớn từ nó. Bằng việc cúi đầu để nhìn rõ những bông hoa dại ven đường vốn bị coi là tầm thường với tâm hồn thần bí, biết đâu ta lại tránh được mũi tên đang lao về phía mình, hoặc trong lúc đang lái xe, vì phải tránh con thỏ bất thình lình lao ra đường mà ta có thể gây ra tai nạn. Những việc tưởng chừng nhỏ nhặt đó cũng có thể làm thay đổi số mệnh của ta. Nhân tố khiến số mệnh của ta bị thay đổi không chỉ là con người. Tất cả mọi vật vô cảm và hữu cảm trong vũ trụ này đều đang liên kết với ta.
Không có cái gì là tầm thường. Không có cái cao quý hơn hay thấp hèn hơn. Không có cái quan trọng hơn hay ít quan trọng hơn. Ta và người quý giá thì cái cây, ngọn cỏ, núi non, bùn đất hay thậm chí là xe ô tô, cái ghế, ngôi nhà, máy tính cũng đáng quý như vậy. Vì vậy, chúng ta hãy đối diện với mọi vật trên thế gian này với thái độ như khi đứng trước Phật, trước người thầy đáng kính hay trước người mình yêu thương.
Hãy đến gần mọi vật với thái độ trân quý nhất dù chúng có là vật vô cảm hay hữu cảm. Hãy tôn trọng và tán thưởng hết thảy mọi vật. Hãy cúi lạy tất cả mọi sự tồn tại trên thế giới này dù chúng có hay không có sự sống với lòng cung kính vô hạn. Hãy cầu nguyện cho vạn vật trên thế giới từng giây từng phút.
Nếu có việc phải đi công tác xa bằng ô tô, hãy coi chiếc xe như người đồng nghiệp, người bạn đạo và bày tỏ thái độ vừa tôn trọng vừa biết ơn. Nếu tâm hồn ta tràn ngập bởi sự cung kính và từ bi vô hạn hướng đến chiếc xe và mọi vật trên thế gian này thì chuyến đi sẽ diễn ra an toàn bởi có sự giúp đỡ của pháp giới kết hợp với chiếc xe.
Trong cuộc đời ta không có người đáng quý hay thấp hèn. Cũng không có quy định rằng người đó quan trọng hay không quan trọng với ta, ta ghét hay quý người đó. Tất cả mọi sự tồn tại có hay không có sự sống là mẹ của vô hạn sinh mệnh đều đáng nhận được sự quý trọng một cách công bằng. Hãy học cách yêu thương tất cả mọi vật kể cả những thứ nhỏ bé nhất, bạn nhé.
Khi ta nhìn ngắm thế gian bằng lòng cung kính, sự tôn trọng và biết ơn là trọng tâm của mọi lời cầu nguyện thì mọi vật vô cảm và hữu cảm xung quanh ta sẽ tạo ra những bước sóng vừa đẹp đẽ vừa tinh khiết.
MỘT CUỘC ĐỜI NỒNG NHIỆT 100%
Ở chương này, ta sẽ được hiểu thêm về phép vô vi. Nhiều người nghĩ rằng vô vi tức là không làm gì cả, và không ngừng phản bác rằng nếu thế thì đó có phải là chủ nghĩa hư vô không. Thế nhưng ở đây, phép vô vi không phải là răn dạy con người ta đừng làm gì cả, mà là làm mà như không làm. Làm gì cũng được nhưng không được để lại ám ảnh, tiếc nuối hay tự đại về hành động của mình. Ví dụ nếu như có giúp đỡ ai cũng đừng khoe khoang về việc mình giúp đỡ người khác, hay có yêu thương và bố thí cho chúng sinh thì cũng đừng để bản thân bị vướng vào những hư danh mình làm thế chỉ cố để thể hiện lòng tốt.
Người thực sự chín chắn đừng bao giờ cố thể hiện mình đã trưởng thành, nếu thực đã trở nên dạn dĩ thì không nên chìm đắm vào thành quả của cá nhân hay giương giương tự đắc. Đừng bị ám ảnh quá nhiều về những thứ quan hệ nhân sinh, thành công, tiền bạc, danh tiếng, quyền lực, địa vị hay tình yêu. Đừng quá bận tâm giữa cái tốt và cái xấu. Phép vô vi không có khái niệm những việc “nhất định phải làm”, “không thể không làm”; ngược lại, cũng không có việc gì là “tuyệt đối không được làm” cả. Không có sự ám ảnh một cách cực đoan, luôn duy trì mọi thứ ở trạng thái cân bằng, đó mới là cuộc sống đích thực theo triết lý vô vi.
Thế nên không phải là để không ám ảnh nên không làm gì hết. Vì không quá bất an về tương lai nên lúc nào cũng có thể tràn đầy năng lượng sống cho chính hiện tại. Và dù có đạt được thành tích, thành tựu nào đi chăng nữa cũng không ngủ vùi hay tự đắc về điều đó. Mỗi phút giây đều điềm tĩnh sống. Luôn luôn cháy hết mình trong công việc, thực sự sống trọn vẹn với cuộc đời này.
Vô vi là cứ thế mà sống một cuộc đời bình lặng và giản đơn, cũng là một cuộc đời đầy nhiệt huyết. Vô vi đưa cách sống toan tính phức tạp về đúng cách sống khởi nguyên của loài người. Nói cụ thể thì đó chính là hành xử mà không chút vương vấn. Bỏ tất cả những suy nghĩ, phán xét, phân biệt sang một bên và làm mọi thứ trở nên đơn giản. Thay vì cứ bồn chồn về tương lai, hãy cứ chỉ sống trọn vẹn ý nghĩa ở giây phút này.
Mình hiểu trong xã hội như ngày này thì việc chúng ta dễ dàng bị áp lực, ám ảnh với công việc, học tập, gia đình,… là điều hoàn toàn dễ hiểu. Nhưng những nỗi lo sợ này hầu như cũng không thể góp phần gì vào những thành tựu, tương lai của chính bạn. Thay vì thế, hãy thả lỏng, nghĩ theo một chiều hướng thoải mái hơn và tận hưởng từng khoảnh khắc trôi qua ở hiện tại này, mình tin rằng kết quả nó mang lại còn tuyệt vời hơn những gì bạn nghĩ.
SỐNG CHO BẢN THÂN
Mỗi người đều có cách hưởng thụ cuộc sống khác nhau. Vấn đề mà mỗi người quan tâm cũng khác nhau. Mỗi người đều bị chi phối bởi những việc “vì bản thân mình”. Khi làm những việc ấy người ta cũng sẽ tự thấy hạnh phúc. Vậy lí do là gì? Làm những việc vì bản thân mình chính là lí do mà ta đến với thế gian này. Làm những việc “vì bản thân, cho bản thân” chính là một con đường tìm đến chân lí theo cách riêng của mình. Thế nhưng bất hạnh thay, sai lầm lớn nhất của xã hội hiện đại ngày nay là đồng nhất hóa tất cả các cá nhân và miễn cưỡng người ta phải đi theo một hướng nhất định. Ví dụ là luôn ép buộc tất cả phải đi theo một con đường độc đạo để có thể kiếm tiền, để có thể nổi tiếng. Nếu có cùng một mục đích phía trước thì con đường để đến cái đích ấy cũng phải giống nhau. Tất cả cùng học những môn học giống nhau, cùng đánh đổi cả mạng sống để ôn thi hay chuẩn bị xin việc. Dập khuôn theo những tiêu chuẩn để đến được “con đường thành công” đã được định sẵn, việc ấy từ bao giờ đã trở thành phương pháp duy nhất để có thể thành công được trong xã hội này.
Nếu vậy thì việc mà bản thân mình cần làm là việc gì? Đó là những việc mà ta cảm thấy hạnh phúc khi làm nó, là việc mà ta cảm thấy bị cuốn hút, là việc có thể bộc lộ rõ khả năng của ta, là việc mà ta thực sự muốn làm trong sâu thẳm trái tim mình. Những việc “làm vì chính ta” giữa mỗi người không thể nào giống nhau được. Xây nhà, nghiên cứu, soạn nhạc, vẽ tranh, chụp ảnh, viết lách, làm nông, làm vườn, có rất nhiều việc mà bản thân mình khi làm cảm thấy hạnh phúc.
Khi tập trung vào những việc “vì chính mình” thì “cái tôi” cũng dường như biến mất, thoát ra được khỏi cái bóng của chính tôi và chìm đắm vào trạng thái tập trung cao độ. Chính trạng thái đó là giây phút mà những tạp niệm trong ta thông suốt, và ta sống với chính ta. Khi ấy, chân lí sẽ soi rọi con người ta. Và chính lúc ấy ta hoàn thành được mục tiêu của cuộc đời này.
Tuy nhiên để làm được như vậy, biết đâu ta phải ngừng những việc ta đang làm, biết đâu sẽ chẳng còn lương tháng và phải từ bỏ tất cả. Vì ta phải kiếm tiền, vì phải duy trì sinh kế, và vì vẫn phải sống nên nếu đó là việc bắt buộc phải làm thì sẽ vẫn phải làm mà không thể phát triển bản thân. Nhưng dù cho là thế đi chăng nữa thì hãy một lần quyết tâm làm những việc mà trong ta thực sự muốn làm, những việc mà mình được là mình nhất, khi ấy có thể nhận lại được nguồn năng lượng của thế giới này.
Vũ trụ này chỉ vận chuyển những nguồn năng lượng theo ý chí của ta. Tin tưởng tuyệt đối về những việc “vì chính ta” sẽ nhận lại được nguồn năng lượng lớn bằng với niềm tin ấy. Ngược lại, niềm tin càng mỏng thì nguồn năng lượng ấy cũng mỏng dần. Ta phải nuôi khả năng tin tưởng ấy. Giống như cái bát đựng, cái bát càng to thì càng chứa được nhiều nước mưa, còn nếu như cái bát nhỏ thì dù mưa có nhiều như thế nào đi nữa thì cũng chỉ đủ chứa một lượng nhỏ vừa đúng bằng cái bát đó thôi, còn lại sẽ cứ thế mà trôi đi hết.
Thế nên các bạn ạ, đời người này chỉ có một vậy tại sao chúng ta không dùng hết sự can đảm để đi theo những việc mà bản thân mình muốn làm cơ chứ? Đừng lãng phí thời gian để do dự nữa, hãy bắt đầu ngay với những niềm đam mê của bạn thôi. Mình tin rằng các bạn sẽ làm rất tốt đấy.
HÃY CHO THẤY MỘT CUỘC SỐNG ĐẦY NHIỆT HUYẾT
Đến với chương này, chúng ta sẽ có được một cái nhìn cụ thể hơn về chính cuộc sống của bản thân mình. Đầu tiên, như ta được biết, ở đời muốn được công nhận thì phải không ngừng phát triển bản thân, tăng của cải, danh tiếng, địa vị, tư duy nhưng nếu muốn được công nhận ở pháp xuất thế gian thì bằng tinh thần của bản thân, bằng sự thanh cao không màng của cải, không luyến tiếc ám ảnh, phải làm tiêu tan cái ngã. Nếu như vậy thì chúng ta phải lựa chọn như thế nào? Để sống một cuộc đời được giác ngộ, để bản thân ta tự trở thành một niềm vui, để loại bỏ những ảo tưởng thì ta phải vứt bỏ mọi thứ rồi xuất gia hay cứ thế mà không làm bất cứ điều gì? Quả thực, điều gì mới được coi là đúng đắn? Ta làm niềm vui nhỏ bé dần hay làm niềm vui ngày một lan rộng. Cả hai chỉ là những cách khác nhau để thể hiện một chân lí chứ không có gì khác nhau cả. Nhìn bề ngoài thì có vẻ như là hai con đường hoàn toàn khác nhau nhưng thực ra đều có cùng một cái đích để hướng tới. Ví dụ, những người thiền định hay những người tu hành phải câm lặng như đúng lời dạy, vứt bỏ hết ám ảnh, không được có bất cứ dục vọng gì hay sao? Không được thành công, vứt bỏ hết nhũng khát khao của mình, rời bỏ thành phố về một miền quê xa xôi và phải sống một đời ẩn dật hay sao? Không được kiếm tiền mà phải mãi sống trong cảnh nghèo khó hay sao? Đấy là con đường duy nhất để đến với “không”, là con đường xóa bỏ ngã tưởng, mãn nguyện với những gì mình có, vô ngã, vô tưởng đó sao? Hoàn toàn không phải. Nếu như trói buộc trong suy nghĩ như vậy thì không tránh khỏi thiên lệch về một phía. Cả hai đều phải nhìn nhận như nhau. Nếu không có ám ảnh hay vướng bận gì trong lòng thì dù có kiếm nhiều tiền hay sống đạm bạc cũng đều tốt. Điều quan trọng là đừng ám ảnh về phía nào hết chứ không phải là không được thành công. Vậy thì bây giờ hãy thử đi theo con đường “ta lan rộng niềm vui”, gạt bỏ những ám ảnh về bản thân ta, cho thấy cuộc đời mình là của chính mình và sáng tạo cuộc sống mà ta được ban tặng.
Thứ hai, lí do ta đến thế giới này là gì? Lí do mà “tôi” với dáng vẻ này, hình hài này sinh ra và sống ở đời là gì? Đó là để quy y, để ta trở về đúng nơi quy y tự nhiên vốn có mà ta được đưa đến. Mục đích của cuộc sống này chính là quay về với cố hương, với nguồn cội của trí tuệ, từ bi, giác ngộ vị trí vốn có của mình. Hay có nghĩa là ta sống để học hỏi, giác ngộ, trưởng thành thông qua những gì mà cuộc sống cho ta.
Nếu như vậy thì phải làm như thế nào? Sống cuộc đời là chính mình là cách thích đáng để học hỏi và trưởng thành. Ai cũng có một con đường riêng mà cuộc đời ở kiếp này ban tặng. Đó không nhất thiết phải là điều mà ta buộc phải chọn để làm như một nghề nghiệp. Điều quan trọng là tự tìm cuộc sống của chính mình và đi trên con đường mà bản thân lựa chọn. Nếu như mất phương hướng, hãy tạm nhìn lại cuộc sống của mình. Cuộc đời này luôn cho ta những gợi ý cần thiết. Chắc chắn là có những người vẫn chưa phát hiện ra được tín hiệu mà chân lí bên trong ta gửi đến nhưng nếu thực sự hiểu rõ về bản thân mình thì mỗi người có thể tìm được những việc “vì chính mình”.
Nếu là một người yêu hội họa hay thiết kế, đã từng có khi nào mải đắm chìm trong các tác phẩm mà quên đi việc phải làm hay chưa? Vẽ một bức tranh về ai đó mà cảm thấy vô cùng hạnh phúc, đau ốm nằm trong bệnh viện nhưng vẽ vô số tranh, và từng nhận được những đề nghị về công việc liên qua đến hội họa hay chưa?
Hãy bình thản nhìn lại cuộc sống của bản thân. Chỉ cần nhìn lại những mảnh ghép cuộc sống vô ý lướt qua ta thôi là có thể nhận ra được gợi ý mà cuộc sống này muốn nhắn gửi đến ta là gì.
Sinh ra trên trần đời này, chẳng phải nên thử làm điều gì đó sao? Nếu muốn thành công, hãy dám thử thách để có thể thành công. Làm kinh doanh, kết bạn, hẹn hò, học bất cứ thứ gì đó cũng đều tốt. Dù làm gì đi chăng nữa, hãy chọn làm những việc mà chỉ cần con tim cảm thấy rung động, bản thân cảm thấy rạo rực, làm việc say mê quên cả thời gian. Nếu có đang làm những việc ấy mà lỡ không may gặp phải thất bại thì cũng hãy biết cách mỉm cười và đứng lên. Đấy không phải là thất bại hoàn toàn mà là thành công trong việc dám thất bại. Đừng lo sợ thất bại. Sức mạnh sẽ được nhân lên nếu như không có sự sợ hãi hay do dự. Hãy thử quyết tâm đón nhận mọi thứ thông qua cả thành công lẫn thất bại.
Nếu nảy ra bất cứ suy nghĩ gì về việc mình muốn làm thì đó chính là nhiệm vụ phải làm cho cuộc sống của chính mình. Đấy chính là ý nghĩa và mục đích của cuộc đời ta.
Mua tại Tiki Mua tại Fahasa Mua tại Shopee
Kết
Nguồn: https://www.reader.com.vn/review-sach-ngay-hom-nay-mang-ten-hanh-phuc-a75.html